Sư Tử Thứ Hai - 01/08/2022

[Hồi ký Reader] Chuyện kể sau cơn mưa cuối hạ

0

Ai đó từng nói: “Là Reader thì đừng ghi nhớ quá lâu những câu chuyện của người khác”, nhưng có những hồi ức cứ tự nhiên như thế ở lại, rất sâu, để nhắc tôi luôn nhớ về niềm hạnh phúc được làm người đọc bài Tarot.

 Tôi gặp chị vào một buổi tối se lạnh sau mấy ngày liền sũng nước. Mùa thu xông xáo đập tan mùa hạ bằng những trận mưa gió vô cùng hung hãn chứ chẳng dịu dàng như trong văn thơ hay kể. Quán cafe hiu hắt không một bóng người. Tiếng nhạc êm êm của quán càng làm cho không gian trở nên trống trải hơn.

Trong lúc tôi đang lơ đễnh gõ gõ tay lên hộp đựng bài theo tiếng nhạc thì chị đến ngồi ở ghế đối diện. Như một phản xạ tự nhiên của cô gái Song Tử, tôi quan sát lướt qua để có những ý niệm đầu tiên về người đang ngồi trước mặt mình: một người phụ nữ khoảng gần 30 tuổi, trông có vẻ hơi rụt rè và đề phòng. Trực giác của tôi mách bảo rằng, dường như có điều gì đó đang bị nén lại ở sâu bên trong tâm hồn chị. Vì thế tôi quyết định chọn Paulina để xem cho chị.

Đối với tôi, Paulina giống như một nàng tiểu thư đài các, tinh tế, thẳng thắn nhưng cũng thật dịu dàng, rất thích hợp để chạm tới và xoa dịu những tâm hồn nhạy cảm. Người phụ nữ ấy đang làm việc ở Hà Nội và phân vân không biết có nên về quê hay không. Bài trải ra, và hai nhánh lựa chọn ở lại – ra đi của chị đều không mấy sáng sủa. Những lá bài ngược liên tục xuất hiện như báo hiệu một tình thế bế tắc trong câu chuyện. Dường như cũng nhận ra được sự bất ổn trong những lá bài kia, chị nén chặt lồng ngực của mình, nhìn tôi với ánh mắt nửa trông chờ, nửa tuyệt vọng. 

 “Chị ở lại cũng giống như vị vua mất nước đang cố níu kéo lấy vương quốc đang suy tàn của ông ta vậy. Chị nhìn nhé, nếu ta quay ngược lá bài xuống, vị vua này đang rơi ra khỏi ngai vàng của mình vậy, mất ngai vàng cũng có nghĩa là ông ta đánh mất tất cả: đất nước, sự giàu sang,… Ánh sáng ở quá khứ quá lớn khiến ông ta luôn hoài niệm, luôn cố gắng níu kéo nó cho dù nó đang dần tuột khỏi tay ông ta. Có thể trước đây chị cũng có những thành công nhất định với công việc này, nhưng bây giờ mọi thứ đang thay đổi theo chiều hướng xấu. Mặc dù vậy chị vẫn cố gắng vớt vát với hi vọng sẽ có thể thay đổi tình hình.” 

“Nhưng tương lại của chị khi ở lại là 5 of swords. Người trong hình đang bị đe dọa bởi hai cây kiếm, nhưng đằng sau anh ta lại là bức tường và những thanh kiếm chặn đường. Lá này nói đến sự nhận thức về giới hạn của bản thân. Càng ngày chị sẽ càng cảm thấy bế tắc, nhận ra rằng có những thứ chị có vẻ không thể làm được dù cho có cố gắng như thế nào.”

“Nếu chị quay trở về quê, chị sẽ mất quyền kiểm soát cuộc sống của chính chị. Chị hãy nhìn cô gái trong lá 8 of wands này xem. Nếu như là một lá bài xuôi, cô ấy nhìn giống như một vị tướng, đầy tự tin điều khiển những cây gậy xung quanh cô ấy. Nhưng khi lá bài bị ngược, nhìn giống như cô ấy đang rơi cùng những chiếc gậy vậy, sự tự tin bị mất đi và cô ấy chẳng còn điều khiển được thứ gì nữa. Khi trở về cuộc sống của chị sẽ trở nên thụ động, sẽ bị người khác tác động rất nhiều. Cuộc sống đó có thể an toàn, nhưng nhàm chán.”  

 “Hãy cẩn thận ở tương lai. Cả hai lá King of Wands ngược và King of Swords xuôi này đều nói về một người đàn ông sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của chị. Đó là một người đàn ông rất giỏi, mạnh mẽ, có thể làm chỗ dựa cho người khác nhưng đồng thời cũng là một người quá cố chấp và bảo thủ.”

Chị chăm chú theo từng lá bài tôi đọc, im lặng lắng nghe câu chuyện mà Paulina kể. Rồi chị tâm sự với tôi rằng người đàn ông đó chính là bố của chị. Đúng là chị đang gặp rắc rối ở Hà Nội và gia đình lại có chuyện lớn và ép chị về, nhưng nếu chị về thì khả năng chị quay lại Hà Nội gần như là không thể nữa. Ở lại Hà Nội lập nghiệp chính là mơ ước của chị từ những ngày còn đi học. Dù có quá nhiều chông gai, nhưng chị đã trót phải lòng cái chốn thành thị xô bồ này, trót yêu cái thành phố với hơi thở nồng nàn đến tuyệt vọng… Hơn nữa, ở quê chị, người ta coi trọng việc kết hôn và lập gia đình. Nếu giờ chị quay trở lại, không chừng sẽ bị bố mẹ ép gả cho một anh thư sinh chưa vợ nào đó ở huyện…. 

Giọng nói của chị cứ nhỏ dần, nhỏ dần, nhưng tôi nhận ra, trong đáy mắt của chị le lói một tia hy vọng nhỏ nhoi. Tôi biết mình đã chạm vào cái gai nhức nhối trong tim chị và trách nhiệm của tôi là phải giúp chị tìm một con đường để giải quyết cái gai ấy.

“Hiện tại của chị là 9 of wands ngược, thay vì sẵn sàng đối mặt với khó khăn và biến động trước mắt thì chị đang cố tìm cách để chạy trốn nó vì chị sợ những thử thách mà nó mang lại. Có câu “biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng”, nếu chị không đối mặt với nó, tìm hiểu nó. làm sao chị có thể vượt qua nó? Ở lại đối diện với khó khăn hay trở về quê sống một cuộc sống an toàn nhưng nhàm chán, đó hoàn toàn là quyết định của chị. Cuộc sống của chị phải do chị quyết định chứ không phải ai khác. Chị có thể về quê để giái quyết chuyện gia đình, đồng thời coi đó như khoảng thời gian “tĩnh” để suy nghĩ về những chuyện chị đã từng trải qua, nhưng không ai có thể bắt chị ở lại nếu bản thân chị không muốn thế.”

Thế rồi tôi kể cho chị nghe câu chuyện về một người bạn của tôi. Đó là một cô gái đã nắm trong tay tấm vé đi du học dù nhà cô ấy không hề có điều kiện kinh tế và bố mẹ của cô ấy cũng không ủng hộ. Cô ấy đã từng trải qua một khoảng thời gian khủng hoảng tâm lý khi nộp hồ sơ dưới sức ép của gia đình và những người xung quanh, nhưng cuối cùng cô ấy đã thành công.. Tôi nói với chị, chúng ta đều hiểu rằng, thành công nào cũng có cái giá của nó và hãy coi những vấp váp chúng ta gặp phải trong đời như những điều tất yếu ta phải trải qua. 

Chúng tôi đã nói nhiều chuyện đến nỗi 30 phút trở nên quá ngắn. Cuối cùng chị nhìn tôi, mỉm cười và nói lời cảm ơn. Chị nói đêm nay có lẽ chị sẽ phải suy nghĩ khá nhiều, nhưng không còn phải loanh quanh luẩn quẩn trong một mớ rối bời nữa.

Tôi cũng mỉm cười.

“Cố lên chị !!!” 

 Cười thật tươi và đem lại nụ cười cho người khác – có lẽ đó là điều mà một đứa Song Tử như tôi có thể làm giỏi nhất. Những vị khách xa lạ ấy đến bên tôi, chia sẻ với tôi câu chuyện của họ. Tôi thích cái cách họ hạ thấp giọng, từ tốn tâm sự những bí mật khó sẻ chia như trao gửi một món đồ quí báu, dù có lẽ tôi vẫn chưa đủ trưởng thành để có thể đưa ra những lời khuyên mang tính thay đổi cuộc đời họ.

Đến giờ thỉnh thoảng tôi vẫn tự hỏi không biết cuộc sống của chị lúc này ra sao. Tôi không biết tên, không biết tuổi, đến khuôn mặt chị cũng chỉ còn nhớ mang máng, nhưng trong lòng vẫn luôn cầu mong cho vị khách đến sau ngày mưa cuối hạ đó sẽ tìm được lối đi của hạnh phúc.

 

 ———————————

Bài viết thuộc quyền sở hữu của lovedia.vn
Mọi ý kiến góp ý về nội dung các bài viết trong chuyên mục Tarot Tình Yêu, xin mời liên hệ trực tiếp tới email “ngoc.tran902@gmail.com”
Chuyên mục Tarot Tình Yêu luôn sẵn sàng đón nhận các bài viết về kiến thức Tarot, những chia sẻ trải nghiệm cá nhân của bạn hay bất kì ý tưởng nào của bạn~!
Xin cảm ơn!

Tác Giả

Yêu cái đẹp dưới mọi hình thức.