Sư Tử Thứ Tư - 10/08/2022

[Hồi ký Reader] Cuộc gặp gỡ chiều đông

0

“Thế giới này nhỏ lắm, chỉ cần xoay người một cái là bạn không ngờ rằng mình sẽ gặp được ai.”

Trong bộ bài Tarot có một lá tên là Wheel of Fortune – Vòng quay số phận. Lá bài xuất hiện trong những trường hợp rất thú vị, về những cuộc gặp gỡ nhân duyên, về những điều tất yếu, tình cờ không thể nào đoán trước… Tôi luôn nghĩ mọi điều đi qua cuộc sống của mình cũng chính là như vậy, là định mệnh, là một lẽ dĩ tất… Như cái cách tôi, một cô gái Bọ Cạp đến với Tarot và trở thành một Tarot Reader. Như cái cách tôi gặp gỡ những vị khách của mình. Như cái cách mà họ tìm đến với tôi… 

 Tôi kể bạn nghe câu chuyện về một chiều mùa đông. Chàng trai ấy và tôi gặp được nhau giữa một hội chợ ồn ào tổ chức tại một trường trung học. Theo lời cậu kể, chỉ là cậu vô tình đi lang thang qua, ghé thăm hội chợ, rồi tò mò bước vào gian Tarot, ngồi xuống trước mặt tôi. Gương mặt vô cùng mệt mỏi, cậu nhíu mày hỏi:

“Em có thể hỏi bất cứ điều gì phải không?”

“Đúng, bất cứ điều gì em quan tâm.”

“Em thử hỏi về chuyện tình cảm trước vậy.”
“Nên hỏi điều gì khiến em vướng bận trong lòng, nghĩ đến nhiều nhất ý.”

“Nhưng em không tin chị.”

Chép miệng nén lòng tự ái to đùng của một cô gái Bọ Cạp lại, tôi chỉ còn cách cười nhạt và bắt đầu xem bài với câu hỏi tình cảm của cậu. Câu hỏi bình thường, về một mối quan hệ bình thường, với cậu và một cô gái cậu thích nhưng lại không thích cậu. Có điều, rõ ràng là cậu không thực sự bận lòng bởi nó. Vì ngay sau ấy, cậu ngắt ngang lời tôi.

“Em tin chị rồi. Chuyện này xong chưa? Em muốn hỏi chuyện khác.”

Khác hẳn thái độ lãnh đạm và có phần nghi ngờ lúc trước, cậu bối rối kể câu chuyện của mình. Xen lẫn giữa những câu kể là tiếng thở hắt ra và đôi mắt cụp xuống ngại ngần. Thực ra vấn đề của cậu không kì lạ như tôi tưởng, chỉ là câu hỏi về kì thi đại học sắp tới vào năm sau, lần thi thứ hai của cậu, và những lựa chọn về con đường mà cậu muốn đi.

“Chị có thể xem cho em được không?”

“Được. Chỉ cần em tập trung tráo bài và nghĩ về chuyện của mình là được.”

Trải bài của cậu ra rất rõ ràng. Hai nhánh của cây lựa chọn, hai ngã rẽ cuộc đời, hai con đường dẫn đến tương lai.

“Em biết mình muốn gì. Em biết khả năng của mình. Em biết mình đi đến đâu là tốt nhất. Nhưng điều gì cản trở em vậy? Con đường thứ nhất của em hoàn toàn đẹp, em thích nó và em hoàn toàn có thể làm được. Nếu em cần một lời khuyên lựa chọn, chị sẽ khuyên em đi theo nó.”

Cậu im lặng lắng nghe những lời tôi nói, không phản hồi, nhưng đôi mắt vô cùng chăm chú nhìn về những lá bài. Chỉ có điều, càng nói nhiều hơn về lựa chọn phù hợp ấy, gương mặt cậu lại càng hiện lên nét buồn.

“Giờ chị sẽ nói về con đường thứ hai của em. Có một người phụ nữ xuất hiện trên con đường này, một người ảnh hưởng tới quyết định của em, và theo cảm giác của chị, đây có lẽ chính là mối vướng bận của em. Lá bài Queen of Swords ngược, người phụ nữ trưởng thành cầm kiếm, lý trí, mạnh mẽ, giỏi giao tiếp, và sắc lạnh đến nỗi, thanh kiếm của bà ta đang hướng về phía em. Lá bài này làm chị nghĩ đến những tổn thương có thể đã từng trải qua, hoặc sự ép buộc không theo ý muốn. Gia đình muốn em đi theo con đường này à?” 

Cậu ngẩng đầu lên, và nhìn thẳng vào mắt tôi. Đôi mắt cậu chớp chớp, và môi run lên. Cậu định nói gì đó, rồi lại lặng lẽ mím môi im bặt. Tôi tiếp tục.

“Chị chưa nhìn thấy tương lai ở con đường này, mà chị đang sợ rằng em sẽ lại tiếp tục giam mình vào trong những nỗi lo và sợ hãi quẩn quanh như chính em trong hiện tại. Không phải em không có khả năng, chị chỉ thực sự nghĩ, liệu khả năng ấy có thể bộc lộ được ra không, khi mà lòng em vướng bận nhiều như vậy?”

“Những lá bài đã chỉ rõ cho chúng ta thấy, không phải em không biết con đường nào là tốt, chỉ là em vẫn chưa thể đưa ra quyết định bởi những khúc mắc trong lòng. Có lẽ chúng ta nên giải quyết những khúc mắc ấy thì hơn, đúng không?”

Cậu khẽ gật đầu khi tôi đưa ra đề nghị xem thêm một trải bài khác để giải quyết mối quan hệ của cậu và người phụ nữ trong lá bài.

“Em có thể cho chị biết người ấy là ai không?”

“… Là bà nội em. Bà em mất rồi.. Nửa năm trước, sau khi em trượt đại học.”

Tôi đã từng xem rất nhiều trải bài buồn. Thật là vậy. Nhưng câu chuyện của cậu con trai trong buổi chiều đông xám lạnh ấy buồn theo một cách rất riêng, mà mãi về sau, mỗi khi nghĩ lại, trong lòng tôi không khỏi gợn lên một đợt sóng lăn tăn nhẹ trôi miên man như một tiếng thở dài.

Mối quan hệ bà cháu hiện ra với những mâu thuẫn, bất đồng, những sự đè nén đến chua xót, khi đứa cháu ngang bướng bỏ thi và làm lỡ dở con đường thực hiện giấc mơ mà bà gửi gắm. Trách móc, thất vọng, và rồi tất cả vỡ òa khi bà đột ngột ra đi vĩnh viễn, để lại nỗi ân hận ám ảnh trong lòng cậu con trai 19 tuổi luôn trăn trở tự đổ tội cho mình. Tưởng như không cách nào vượt qua, tưởng như cậu cũng không đủ sức để đứng lên kể cả khi giờ đây đã có quyền lựa chọn điều chính mình mong muốn…

“Lá bài 5 of Cups, một người đàn ông đang ôm đầu ngồi sụp xuống với 3 chiếc cốc đổ. Người phụ nữ đang mắng nhiếc anh ta. Chắc hẳn em cho rằng bà ta đang mắng vì tội làm đổ 3 chiếc cốc đúng không? Có khi nào em nghĩ, bà ta đang mắng vì anh ta cứ ngồi sụp xuống như vậy, chấp nhận sự đổ vỡ mà không chịu đứng dậy hứng nước cho 2 chiếc cốc vẫn còn nguyên kia không?.. Với người ấy, cái cốc em trót làm đổ vì chút bướng bỉnh nhất thời có đáng bận tâm bằng chiếc cốc em tự mình đứng dậy ôm vào lòng không?” 

Lần thứ hai cậu ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt tôi, vô cùng chăm chú. Tôi nghe tim mình thình thịch trong lồng ngực, bởi đôi mắt ấy của cậu bỗng chốc đỏ ngầu. Cậu vội vã quay đi, tránh ánh nhìn của tôi và đưa tay quẹt mắt. Đau thương đọng lại trong giọt nước mắt của một chàng trai không hề yếu đuối, thực sự tôi nghĩ tôi sẽ nhớ về hình ảnh ấy mãi, không bao giờ quên trên con đường Tarot Reader của mình.

“Em biết rồi.” – Cậu lặng lẽ gật đầu.

Kết thúc 30 phút xem bài, cậu đứng dậy, cúi đầu cảm ơn và lục túi rút điện thoại, hơi mỉm cười nhìn tôi.

“Cho em số điện thoại của chị.”

“Để làm gì cơ? Em còn gì thắc mắc à?”

“Để khi nào đỗ đại học, em sẽ gọi cho chị.”

Cười, chào và nghèn nghẹn với không ít vấn vương trong lòng. Vị khách chiều mùa đông của tôi đã quay đầu bước đi và lặng lẽ rời khỏi hội chợ ồn ào như thế đó. Liên tiếp những khách hàng tiếp theo nối nhau ngồi vào vị trí ấy, rất nhiều câu chuyện khác mở ra trong một buổi chiều, rất nhiều cung bậc cảm xúc đan xen, nhưng có lẽ, sự diệu kì của Tarot và cuộc trò chuyện giữa hai người xa lạ của tôi và cậu ấy đều đã đủ để để lại những dấu chân đặc biệt trong lòng hai đứa. Chỉ còn vài tháng nữa là đến đợt thi Đại học, và tôi vô thức vẫn hi vọng ở một cuộc điện thoại không tên… 

Tôi đến với Tarot cũng bởi những mối nhân duyên. Và Tarot thực sự cũng đã đưa tôi đến với vô vàn mối nhân duyên khác. Bạn thì sao? Bạn nghĩ sao về những mối nhân duyên? Về vòng quay số phận? Hoặc là, bạn đã thử đi xem Tarot bao giờ chưa?… 

 

———————————

Bài viết thuộc quyền sở hữu của lovedia.vn.
Mọi ý kiến góp ý về nội dung các bài viết trong chuyên mục Tarot Tình Yêu, xin mời liên hệ trực tiếp tới email “ngoc.tran902@gmail.com”
Chuyên mục Tarot Tình Yêu luôn sẵn sàng đón nhận các bài viết về kiến thức Tarot, những chia sẻ trải nghiệm cá nhân của bạn hay bất kì ý tưởng nào của bạn~!
Xin cảm ơn!

Tác Giả

wonderwind.

Gió Diệu Kì ♥